Vào những
năm cuối cùng ở bậc trung học, không ai không khỏi phân vân, trăn trở: mình phải làm
gì sau khi tốt nghiệp. Nếu muốn học tiếp lên bậc đại học, mình phải chọn ngành
nào, môn nào và làm sao chọn đúng để không hối hận sau này. Đứng ở chỗ có
nhiều ngả rẽ, làm sao mình biết hướng nào đúng, hướng nào sai? Nhìn quanh để tìm
người chỉ đường thì quả không thiếu người sẵn lòng muốn giúp đỡ, nhưng làm sao mình
có thể tin họ? Bạn bè cùng trang lứa thì cũng ngu nghê như mình. Ba mẹ thì rập
khuôn “chọn ngành bác sĩ, kỹ sư” để sau này được “vinh thân, phì gia”, hoặc không
có ý kiến (“tuỳ con chọn, ba mẹ không ép”). Có ai hỏi mình thích làm gì sau này
không? Riêng cá nhân mình, mình có biết mình thích làm gì hay không? Nếu không,
thì đành “học đại” và có lẽ sẽ phải hứng chịu những kết quả “độc hại”.
Một Sự Chọn Lựa Không Thể Thay Đổi?
Có phải sự
chọn lựa ngành/nghề sẽ chôn chặt đời mình vào một lối sống không có lối thoát hay
không? Thật sự thì không. Nhưng, nếu sau này mình đổi ý, chọn lựa
một ngành khác (để tiếp tục theo học, hay để làm việc), thì mình sẽ phí một quãng
đời thanh xuân, phí tiền ăn ở, sách vở, học phí… cho những năm mình “đi lầm đường”!
Hãy xem trường hợp anh Đinh Võ Hoài Phương, người tốt nghiệp kỹ sư, Á khoa ngành
xây dựng, trường Đại học Tôn Đức Thắng đã bỏ nghề chuyên môn sau ba năm làm việc
để đi “lang thang”, tạo vlog, chia sẻ niềm vui cá nhân với hằng triệu người. Mời
xem video clip dưới đây.
Xa
hơn chút nữa, ông Peter Diamandis người kỹ sư tốt nghiệp từ trường MIT (Massachusetts Institute of Technology) đồng thời là bác sĩ tốt nghiệp từ
trường Đại học Harvard, đã dành gần hết đời mình cho chương trình thám hiểm
không gian, lập trường đại học (Singularity University) đào tạo nhân tài kỹ thuật và thương
mại, ngao du thế giới rao giảng “thế giới hiện tại đang tăng trưởng với tốc độ nhanh
không thể tưởng” và “còn nhiều cơ hội phát triển đang đợi đang chờ ”.
|
Có người nửa đường rời xa trường đại học, trong tay không có một mảnh bằng, nhưng lại rất thành công trên trường đời và đóng góp rất lớn cho xã hội, thí dụ như Ông Steve Jobs.
Nhưng,
mảnh bằng thường là viên gạch lót đường đưa người sinh viên đi lên các bậc cao
hơn trong quá trình học hỏi ở trường đại học; thí dụ như từ Cử nhân lên Thạc sĩ,
Tiến sĩ. Sẵn dịp nói đến học Tiến sĩ, mời bạn xem 2 ý kiến về việc có nên học Tiến
sĩ hay không: Tản mạn về mảnh bằng Ph.D và 5 Reasons It is Worth Getting Your
PhD Degree, After All. Có người còn đặt câu hỏi: giữa việc mình học Tiến sĩ và việc
mình làm xếp, chỉ đạo cho nhiều Tiến sĩ để hoàn tất công trình nghiên cứu của mình
(mà không cần phí 3-4 năm học thành Tiến sĩ), cái nào xứng đáng hơn? |
Đó là câu hỏi
mà hằng triệu học sinh trên thế giới phải đối đầu mỗi năm, khi sắp sửa rời ngưỡng
cửa trường trung học. Những ai không đủ điều kiện để học tiếp lên bậc đại học
thuộc vào trường hợp ngoại lệ, không cần bàn đến.
Học để mở
mang kiến thức ư? Không hẳn là vậy, vì ở lứa tuổi gần 20, sau 7 năm trung học,
ai cũng có thể tự học được, không nhất thiết phải nhờ vào đại học. Nhưng tự học
thì không thể cầm trong tay một mảnh bằng, một thứ mà ai nấy đều nghĩ là vật sẽ
đem đến cho mình một tương lai xán lạn. Nhưng chưa chắc hẳn như vậy, vì nếu ngành
học trong mảnh bằng đó không thích hợp với thị trường thì khó lòng xin
được việc, nói chi đến việc thăng hoa.
Nên Học Ngành Nào?
Thông thường
thì học ngành càng chuyên môn thì càng dễ xin việc hơn; thí dụ như giữa ngành
Khoa học và ngành Kỹ thuật: ngành Kỹ thuật đi sâu vào chuyên môn hơn, người tốt
nghiệp sẽ có nhiều kiến thức chuyên môn thực tiễn hơn và dễ kiếm việc hơn. Kiếm
việc có dễ dàng hay không lại tuỳ thuộc vào mức cung cầu trong thị trường. Nhiều
năm trước đây, khi ngành thông tin công nghệ nở rộ, người người đổ xô theo học
ngành này. Vài năm sau, thị trường bị bảo hoà; sinh viên tốt nghiệp không thể
kiếm được việc làm theo ý muốn, đành phải chuyển sang nghề khác.
Trước khi bước
vào năm đầu của đại học, làm sao tiên đoán được tình trạng thị trường 3, 4 năm
sau? Một câu hỏi hóc búa và câu trả lời đòi hỏi một sự nghiên cứu không dễ: tìm
hiểu mức cung cầu hiện tại (ở mức địa phương và ở toàn quốc) và mức tăng trưởng
của ngành chuyên môn. Để đạt kết quả chính đáng, mình cần nhiều dữ liệu khả tín
và một sự suy đoán chín chắn. Không ai có thể biết chắc tương lai thật sự sẽ như
thế nào; nhưng với lối suy nghĩ chín chắn này, sự chọn lựa này chắc chắn sẽ có
kết quả tốt hơn lối “học đại”!
Hoạch Định Tương Lai
Trước khi
quyết định chọn ngành học, mình nên suy nghĩ và quyết định mình sẽ sống như thế
nào sau khi tốt nghiệp. Có người muốn sống sang giàu; có người chỉ muốn không
phải thiếu thốn. Có người thích làm người lãnh đạo; có người luôn hài lòng làm
kẻ được sai khiến. Có người muốn “bay nhảy” tìm thử thách trong các nghề mới, hãng
mới; có người muốn an phận – mãi mãi làm cùng 1 nghề, trong cùng 1 hãng, nếu có
thể. Có người thích làm việc theo khuôn khổ cố định (mỗi ngày 8 tiếng – 5 ngày
mỗi tuần) và dành thời gian còn lại cho cuộc sống gia đình; có người thích xã giao và dành một phần của đời sống cho tiệc tùng. Có người sẵn lòng san sẻ, giúp
đỡ người khác; có người lại thích tích tụ kiến thức, bạc tiền cho riêng mình …
Trong các loại người đó, bạn thuộc loại nào? Nếu không, bạn thuộc loại người nào?
Bạn nên dành chút thời giờ để phân tích; kết quả sẽ thích hợp vào thời điểm hiện
tại; 5, 10 năm sau bạn có thể sẽ thuộc về một loại người khác.
Bạn không thể
không thích một số nghề. Hãy liệt kê một danh sách các nghề mà bạn thích; sau đó
chọn 3 nghề mà bạn thích nhất. Có thể bạn chỉ có ý niệm mơ hồ về nghề bạn thích;
bây giờ là lúc bạn cần tìm hiểu rõ hơn. Thí dụ: bạn thích làm kỹ sư, nhưng không
biết kỹ sư của ngành chuyên môn nào (Cơ khí, Hoá học, Điện, Công chánh...?), người
kỹ sư thường ngày phải làm việc gì, có trách nhiệm gì, lương bổng bao nhiêu, làm
bao nhiêu năm mới được tăng chức, tăng lương… Bạn có thể tư vấn người có nhiều
kinh nghiệm hơn bạn (thí dụ như thầy/cô, người quen, bạn bè), hoặc tham khảo sách
vở trong thư viện hay trên mạng.
Khả Năng
Sau khi có đầy
đủ thông tin về nghề bạn thích, đây là lúc bạn cần xem lại mình có khả năng cần
thiết để theo đuổi nghề này hay không. Thí dụ như muốn thành người kỹ sư thành
công, bạn cần có óc tò mò (để thông hiểu nguyên lý và cách áp dụng), có óc phân
tích (để biết cách canh tân), có óc sáng tạo (để chế biến sản phẩm mới)… Thiếu
các điều kiện này, bạn sẽ rất vất vả khi hành nghề, khó lòng tiến thân và rất có
thể bạn sẽ nản lòng!
Mặt khác, bạn
hãy xem lại mình đã có đủ kiến thức và thành tích để đi tiếp vào ngành chuyên môn
hay chưa. Thí dụ như muốn học ngành kỹ thuật, bạn cần có thành tích khả quan
cho các môn khoa học, toán học trong những năm cuối cùng ở bậc trung học. Nếu có,
bạn có thể tiếp tục tìm hiểu về việc theo ngành này. Nếu chưa có, bạn phải dành
thêm thời gian để trau dồi thêm về các môn này, hoặc phải bỏ ý định và chọn 1
nghề khác.
Hướng Về Tương Lai
Đến thời điểm
này, hy vọng bạn đã tìm được 3 ngành mà bạn yêu thích nhất, đã biết rõ thời gian
cần thiết để hoàn tất học trình, cũng như cơ hội tìm được việc làm tốt trong tương
lai. Đã đến lúc bạn phải chốt lại và chọn 1 nghề mà bạn yêu thích nhất. Bây giờ
là lúc bạn phải chọn trường và phác định chương trình an sinh cho những năm sắp
tới.
Yếu tố quan
trọng nhất trong việc chọn trường thường là danh tiếng của trường vì
ai cũng hy vọng sau khi tốt nghiệp, mình sẽ thành người tài giỏi được trọng dụng.
Vì số chỗ có hạn và quá nhiều người xin nhập học, nên các trường đại học danh
tiếng thường thanh lọc đơn xin rất gay go. Với thành tích học tập của mình, liệu
mình có vượt qua được sự gạn lọc hay không? Vì không có gì bảo đảm mức thành công,
mình cần nộp đơn xin vào 3 trường đại học!
Nói đến
“danh tiếng” thì mỗi đại học nổi danh thông thường có một thành phần giáo sư nổi
tiếng trong vài ngành đặc biệt, hoặc có lối đào tạo sinh viên độc đáo. Thí dụ
như ở Canada, khoa kỹ thuật của Đại học Waterloo ở tỉnh Ontario, nhiều thập kỷ
trước đây đã đi tiên phong với việc phối hợp chương trình giảng dạy tại trường,
song song với chương trình thực hành tại hãng xưởng. Vì vậy người kỹ sư vừa tốt
nghiệp từ trường này có nhiều kinh nghiệm thực hành hơn người tốt nghiệp từ các
trường khác. Nhưng ở thời điểm hiện tại, nhiều khoa kỹ thuật ở các đại học khác
ở Canada cũng đã theo mô hình của trường Waterloo, nên trường Waterloo không còn
giữ được ngôi vị “độc tôn” nữa! Xin hãy nhớ rằng, trường chỉ giảng dạy những lý
thuyết căn bản; kinh nghiệm và kiến thức chuyên môn sẽ được tích luỹ từ những
ngày làm việc sau này. Khi đi xin việc, người phỏng vấn tài tình thường sử dụng
mánh khoé khiến mình phải bộc lộ cái “ngu”, “dốt” của mình, cũng như sẽ khám phá
tài
năng và kinh nghiệm của mình. Họ chọn mình vào công ty của họ không phải
vì mảnh bằng của trường đại học, cũng không màng đến “danh tiếng” của trường đại
học; mà vì họ nghĩ tài năng và kinh nghiệm của mình có thể sẽ giúp ích cho công
ty của họ!
Việc chọn
trường “tốt nhất” thật sự không còn là yếu tố cần thiết như ngày xưa nữa, bởi vì
ngày nay người ta đã dùng mạng Internet để chia sẻ các tài liệu giáo khoa, cách
dạy, cách học cho tất cả mọi người trên thế giới – hoàn toàn miễn phí, sẵn sàng
phục vụ 24/7. Thầy giáo khỏi phí thời giờ soạn bài giảng cho riêng mình mà dành
nhiều thời giờ hơn cho việc giảng dạy thật sự, nhấn mạnh các điểm quan trọng và
giải thích thắc mắc của học trò. Xin mời đọc Tài Nguyên Giáo Dục Mở (Open Educational Resources (OER)), OpenCourseWare, Vietnam OpenCourseWare, MITOpenCourseWare (xin chú ý đến lời khuyên “nên đọc
bài giảng trước khi vào lớp” để sinh viên không những chỉ học mà còn cơ hội để “hỏi” nữa!).
Nếu không chọn
trường tốt nhất thì nên chọn trường nào? Phần lớn để giữ dành “sĩ diện”, người
ta không chọn trường “làng” ở thành phố nhỏ. Vì vậy mà phần lớn sinh viên chọn
các trường ở các thành phố lớn. Việc này đồng nghĩa là phải sống xa nhà, ở ký túc
xá, hoặc ở phòng trọ, phải tự lo cơm nước, giặt giũ … Đối với phần lớn sinh viên,
đây sẽ là lần đầu họ sẽ phải tách rời gia đình, cha mẹ, anh chị em và phải tự
lo cho bản thân mình. Vì vậy ngoài việc tốn kém khi phải sống riêng, người sinh
viên sẽ phải chịu thêm cú “sốc” cho việc tách ly (và trong thâm tâm lúc nào cũng
muốn về thăm nhà). Vì vậy họ không nên chọn trường quá xa nhà (để đỡ mất thời
giờ và tiền bạc mỗi khi về thăm nhà).
Điểm đáng
suy xét kế tiếp liên quan đến tiền bạc: học phí, tiền sách vở, giá sinh hoạt,
tiền phòng trọ, tiền chi tiêu hằng tháng… Kết quả tính toán cho 3 trường đại
học sẽ giúp bạn dễ dàng chọn lựa, trong trường hợp bạn được 2 hoặc 3 trường nhận.
Điểm cuối cùng
cần quan tâm là hạn chót nộp đơn cho mỗi trường và giấy tờ cần phải nộp (học bạ,
bằng khen, giấy chứng nhận làm việc thiện nguyện, giấy giới thiệu của thầy/cô…).
Bạn nhớ đừng lỡ hạn. Sau đó chờ trường đại học trả lời, chọn trường và chuẩn bị
cho ngày nhập học.
Đến thời điểm
này, bạn hướng về tương lai, cố gắng học tập tốt để đến ngày tốt nghiệp bạn sẽ
hãnh diện rằng mình đã làm được việc mong muốn (“I did it”). Muốn đạt được
kết quả khả quan, bạn cần có niềm đam mê về ngành bạn học. Lỡ khi bạn mệt mỏi
hay chán nản, bạn hãy dùng ngọn nến đam mê vực bạn dậy để đi tiếp. Có đam mê, bạn
mới có sự thôi thúc giúp bạn học tốt hơn. Có đam mê, bạn mới có thể trèo lên đinh
cao trong ngành bạn theo học.
Một điểm
quan trọng bạn cần chú ý sau khi vào trường đại học và sau khi tốt nghiệp, vào đời.
Thế giới luôn luôn đổi thay; mỗi ngày đều có sự mới lạ. Bạn nên để chút thời giờ
để tìm hiểu thêm về cuộc sống chung quanh; không riêng gì ngành bạn theo học mà
ngay cả các ngành khác nữa. Quyết định của bạn khi vào trường đại học có lẽ là
quyết định tốt nhất vào thời điểm đó; nhưng chưa chắc là hợp thời cho 2, 5, 10
năm sau. Bạn có thể sửa đổi và chọn ngành khác để thích hợp với hoàn cảnh lúc bấy
giờ. Việc đời không giống như những giáo điều bất di bất dịch trong tôn giáo.
Hy vọng đến
lúc này bạn đã có chút tài liệu cho việc tìm đường vào đại học. Nhưng, nếu khi đọc
xong bài này bạn vẫn còn phân vân và lo âu chưa biết đã chọn đúng hướng đi cho đời
mình hay không, tương lai của mình sẽ như thế nào: thành công hay thất bại,
sung sướng hay sầu khổ, nản chí hay bền lòng, hài lòng hay oán trách… thì mời bạn
lắng nghe lời nhắn nhủ từ những người từng thành đạt trong đời.